Được lấy cảm hứng từ câu nói “When life gives you lemons, make lemonade”, bộ phim When Life Gives You Tangerines không chỉ đơn thuần là một câu chuyện tình yêu mà còn là bức tranh đầy chất hoài niệm về đảo Jeju những năm 1950.
Theo Chosun Biz, phim When Life Gives You Tangerines vừa lên sóng 4 tập đầu đã vươn lên hạng 1 trong top 10 phim Hàn Quốc trên Netflix. Phim cũng lọt vào top 10 phim được xem nhiều ở các quốc gia, trong đó có Việt Nam. Bộ phim đưa khán giả trở về đảo Jeju những năm xưa cũ, nơi câu chuyện của Ae Sun (IU) và Gwan Sik (Park Bo Gum) dần mở ra giữa những con sóng dữ và cuộc sống khắc nghiệt của những nữ thợ lặn Haenyeo. Không chỉ khắc họa hành trình mưu sinh đầy gian truân của những người phụ nữ gánh vác cả gia đình, phim còn đan xen một chuyện tình thanh mai trúc mã đẹp đẽ nhưng cũng không kém phần trắc trở, khi hai tâm hồn trẻ tuổi phải đối mặt với hiện thực nghiệt ngã của thời đại.
Có một Jeju rất khác trong phim
Khác xa với hình ảnh Jeju hiện đại, rực rỡ và đầy sức sống, When Life Gives You Tangerines đưa người xem trở về một thời kỳ đầy khắc nghiệt của hòn đảo này – những năm 1950, nơi biển cả là cả nguồn sống lẫn gánh nặng đối với người dân. Nổi bật trong đó là hình ảnh những Haenyeo – những nữ thợ lặn kiên cường, không chỉ đối mặt với sóng dữ mà còn phải chiến đấu với sự khắc nghiệt của cuộc đời.
Xoay quanh Oh Ae Sun (IU), cô gái mang trong mình hoài bão lớn nhưng bị trói buộc bởi thực tại khắc nghiệt. Mẹ cô, bà Jeon Kwang Rye, là một Haenyeo dạn dày kinh nghiệm, gánh vác cả gia đình trên đôi vai trần dưới lòng biển sâu. Mỗi lần lặn xuống là mỗi lần đối diện với nguy hiểm, với những cơn sóng lớn, dòng nước lạnh thấu xương và cả nguy cơ kiệt sức giữa lòng đại dương. Công việc ấy không chỉ đòi hỏi thể lực mà còn là tinh thần sắt đá, bởi chỉ một phút giây lơ là cũng có thể khiến họ không bao giờ trở về.
Bà Kwang Rye thấu hiểu nỗi nhọc nhằn ấy hơn ai hết, nên không muốn con gái mình tiếp tục dấn thân vào nghề này. Chính vì thế bà đã thốt lên rằng: "Thà sinh ra là bò còn hơn làm hải nữ." Câu nói không chỉ bộc lộ sự mệt mỏi của cá nhân bà, mà còn phản ánh nỗi ám ảnh của nhiều thế hệ phụ nữ Haenyeo. Hải nữ được UNESCO công nhận là di sản văn hóa phi vật thể, không phải vì đây là một nghề đẹp đẽ, mà bởi nó là minh chứng cho lòng kiên cường của phụ nữ – những con người dám đánh đổi sức khỏe, thậm chí cả tính mạng để mưu sinh. Mẹ của Ae Sun cũng vậy. Vì muốn dành dụm cho con, bà lao lực ngày đêm, bất chấp những cơn đau lưng triền miên, những cơn ho kéo dài. Và rồi, như một định mệnh nghiệt ngã, bà đã ra đi ở tuổi 29, chỉ một năm sau khi Ae Sun về sống chung với mình.
Tập 1 của bộ phim không nhắc nhiều đến cặp đôi chính mà lựa chọn tái hiện chân thực sự gian truân của Haenyeo, khắc họa những khoảnh khắc cùng biển cả đầy nghệ thuật trên hòn đảo Jeju. Sự khắc nghiệt của nghề nghiệp này không chỉ là cơn sóng dữ, mà còn là nỗi cô đơn và sự hy sinh thầm lặng. Để rồi, dù có kiên cường đến đâu, cuối cùng họ vẫn là những người phụ nữ với nỗi lo cơm áo gạo tiền và niềm khát khao được yêu thương.
IU và Park Bo Gum diễn xuất lôi cuốn
IU và Park Bo Gum đã thực sự đắm mình vào vai diễn, mang đến những màn trình diễn giàu cảm xúc và đầy chiều sâu. IU trong vai Oh Ae Sun không chỉ rũ bỏ hình ảnh nữ thần ngoài đời mà còn hòa vào nhân vật một cách tuyệt đối. Cô mang đến một Ae Sun mạnh mẽ nhưng đầy tổn thương, một cô gái trẻ phải trưởng thành sớm hơn độ tuổi của mình, gánh trên vai những gánh nặng không đáng có. Với vẻ ngoài gầy gò, gương mặt để mộc cùng những đốm tàn nhang lấm tấm, IU khiến khán giả quên đi hình ảnh hào nhoáng của cô ngoài đời thực, để đắm chìm vào câu chuyện của Ae Sun.
Thử thách hơn những bộ phim trước, tại đây IU đảm nhận cả hai vai: Ae Sun thời trẻ và con gái của cô sau này. Ở những tập đầu, cô hóa thân thành một thiếu nữ 17-18 tuổi với ánh mắt đầy hoài bão nhưng cũng không giấu được sự bướng bỉnh, đôi lúc còn trẻ con. Dù diện trang phục giản dị và hóa trang để trông lam lũ, IU vẫn toát lên thần thái cuốn hút, đặc biệt là khi thể hiện những phân cảnh nội tâm phức tạp. Ánh mắt thất thần khi chứng kiến mất mát, giọng nói nghẹn ngào khi dồn nén đau thương – tất cả đều được IU thể hiện một cách chân thực, chạm đến trái tim người xem. Đáng kinh ngạc hơn, dù đã 32 tuổi, IU vẫn thuyết phục khán giả tin rằng cô thực sự là một cô bé tuổi teen, đầy sự nổi loạn nhưng cũng mong manh đến xót xa.
Park Bo Gum trong vai Gwan Sik cũng có một màn trình diễn đáng nhớ. Nhân vật của anh không màu mè hay khoa trương mà là một chàng trai trầm lặng, có phần vụng về nhưng lại luôn âm thầm quan tâm, bảo vệ Ae Sun theo cách riêng của mình. Khác với IU, sự chuyển biến tâm lý của Park Bo Gum không thể hiện quá rõ ràng qua lời thoại, mà nằm ở ánh mắt và cử chỉ. Một cái liếc nhìn đầy yêu thương, một khoảnh khắc vụng về khi muốn thể hiện tình cảm, hay cả khi bồng bột đứng lên vì tình yêu của đời mình – tất cả tạo nên một Gwan Sik chân thực, đời thường nhưng vẫn đủ sức làm tan chảy trái tim khán giả.